Chỉ có một đời

Gần hai tháng qua Mây Ngàn không đăng được bài nào, xin cáo lỗi cùng bạn đọc. Lý do cho sự bê trễ rất đơn giản. Chủ bút bận nghe hai bộ trường thiên hồi ký của Giáo sư Trần Văn Khê và Nhạc sĩ Phạm Duy. Nay công trình học tập hai bộ ấy đã thành tựu, xin chia sẻ cho quý vị và các bạn các file sách nói đã dùng. Xin lỗi các nhà phát hành hai bộ sách nói này, nhưng cũng xin phép vì việc chia sẻ hoàn toàn không có mục đích thương mại. Quý vị và các bạn tải ở đây.

Mây Ngàn chẳng dám nhiều lời giới thiệu về hai bộ trường thiên hồi ký này vì hai cuộc đời ấy quá vĩ đại. Và họ vĩ đại theo hai đường lối hoàn toàn trái ngược nhau, quyết định bởi hai tính cách hoàn toàn khác nhau. Thế nhưng, bằng cách này hay cách khác, hai vĩ nhân này của văn nghệ Việt Nam đều đã đóng góp tất cả cuộc đời mình cho tình yêu nghệ thuật và lòng yêu mến quê hương dân tộc. Mây Ngàn xin trích đăng ở đây một đoạn nhỏ trong Hồi Ký Phạm Duy.

Trước Tết Mậu Thân, tôi theo Tạ Tỵ ra Huế hát cho một vài đơn vị quân đội Cộng Hoà nghe, không ngờ được tặng bài thơ rất dữ dội, tiên đoán một đại thảm kịch sẽ xẩy ra ở đất Thần Kinh này.

Gặp Nguyễn Đắc Xuân, người góp ý với tôi trong tâm ca Để lại cho em ngày nào, bây giờ tặng tôi một bài thơ để tôi phóng tác thành một bài ca chua chát nhan đề Nhân Danh:

Vì giữ mình tôi phải giết một người
Vì gia đình tôi phải giết mười người
Vì xóm làng tôi phải giết ngàn người
Vì giống nòi tôi phải giết vạn người
Vì lý tưởng tôi phải giết triệu người
Vì nhân loại tôi phải giết trọn loài người
Xin nhân danh đường lối hoà bình, giết luôn tôi

Khi hát bài này trước khán giả và được vỗ tay khen ngợi thì tôi nói: Quý vị không nên vỗ tay khen ngợi kẻ sát nhân, đã nhân danh mọi điều tốt đẹp để giết hết mọi người, rồi tự giết mình luôn. Nhưng vì quý vị hoan nghênh nên tôi xin được hát lại bài này và xin thay thế tất cả những chữ giết bằng chữ cứu:

Vì giữ mình tôi phải cứu, phải cứu
Cứu một người, cứu một người
Xin nhân danh ngồi dưới mặt trời
Vì giữ mình tôi phải cứu một người
Vì gia đình tôi phải cứu, phải cứu
Cứu mười người, cứu mười người
Xin nhân danh hạnh phúc lạc loài
Vì gia đình tôi phải cứu mười người
Vì xóm làng tôi phải cứu, phải cứu
Cứu ngàn người, cứu ngàn người
Xin nhân danh ruộng đất hẹp hòi
Xin nhân danh ruộng đất hẹp hòi
Cứu ngàn người.
Vì giống nòi, tôi phải cứu, phải cứu
Cứu vạn người, cứu vạn người
Xin nhân danh Tổ Quốc đẹp ngời
Vì giống nòi, tôi phải cứu vạn người
Vì lý tưởng, tôi phải cứu, phải cứu
Cứu triệu người, cứu triệu người
Xin nhân danh giải phóng loài người
Vì lý tưởng tôi phải cứu triệu người
Vì nhân loại tôi phải cứu, phải cứu
Cứu trọn loài người, cứu trọn loài người
Xin nhân danh đường lối hoà bình
Xin nhân danh đường lối hoà bình… cứu tôi!

Phạm Duy