Mây Ngàn đã đăng hai ba kỳ về nhà thơ Nh. Tay Ngàn. Hôm nay, xin tiếp tục giới thiệu cùng bạn đọc thiên tài thi thơ lặng lẽ này.
Xin trích lại lời giới thiệu trong kỳ trước: Nh. Tay Ngàn, một bút danh thơ mộng và bí mật, như chính cuộc đời lặng lẽ và bi thảm của tác giả. Qua mấy lời giới thiệu và một bức ảnh chân dung trên tạp chí Văn tháng 2 năm 1965, ta biết được một gương mặt thanh niên thông minh và đặc biệt điển trai, vẻ đẹp thuần túy Á châu nhưng lịch duyệt và thời thượng hơn những bạn đồng lứa. Chàng trai đó đã sống cuộc đời tuổi trẻ mãi mãi của mình ở châu Âu. Đã viết những vần thơ tuyệt đẹp nhưng cũng vô cùng tăm tối trên những chuyến tàu đi về miền Orsay, đã theo đuổi người tình đến tận thành Madrid, đã mê sảng và điên loạn trong nhà thương Villejuif. Và cuối cùng nằm chết quạnh hiu trong căn gác nghèo ở Paris khi mới 35 tuổi. Thi hài của ông được hỏa táng ở nghĩa địa Père Lachaise, Paris, cũng là nơi yên nghỉ của Chopin, Balzac, Apollinaire, Oscar Wilde và nhiều văn hào thế giới khác.
CUỘC ĐI DẠO
Thị trấn ngủ muộn trong gió mặn
Buổi sáng bầu trời ấm ức mây
Nh. muốn khóc cho nhẹ cổ họng
Chàng đã cười với người bạn lúc nhìn hoa tulipe đỏ chói góc nhà nọ ngoài phố
Khối hồn chàng rỗng như ống cống
Chợ cất hình chiếc dù xám
Tiếng động bu quanh thân thể chàng thành bầy ong
Những con hàu bắt đầu tắt hơi trước khi người ta cân bán
Mùi thịt cá rất tanh nơi hai mắt chàng
Chàng biến dạng cây khô biết chuyển động
Dạo quanh các gian hàng
Người ta nhìn soi mói
Chàng tự hỏi
Bầy ong chui các lỗ chân lông nhức buốt
Mầy đâu rồi Nh. ơi
Chàng vào nhà thờ giống con tàu đắm
Nhà thờ tối om băng ghế không người quỳ
Bên kia đôi tình nhân thắp nến cầu nguyện
Đôi tượng đen chờ ánh lửa tàn
Chàng chiêm ngưỡng lạnh nhạt
Ngày lễ Phục Sinh nay rồi đấy ư
Nh. trở lại con đường cũ
Người bạn trỏ rằng hoa tulipe sao đẹp
Nh. gật như vết thương còn máu
Và ngồi bàn ăn chàng ăn
Thịt với cá ở miệng
Chàng đáp lời bà chủ nhà rất ngon
Mùi tanh bò dần lên óc.
MỘT NGÀY ĐẸP TRỜI THÁNG SÁU
Những trái anh đào chưa có dấu răng
Đàn chim reo mừng trong chòm lá
Những quả bôm bày nụ cười ửng hồng
E thẹn như đôi má lần anh bạo dạn đặt môi
Sầu riêng và hoa hồng nở nửa đêm
Thơm ngon như trái măng cụt bên nhà
Tháng sáu em quên buồn phiền
Ngày tuyết phủ xa lắc xa lơ
Đêm em hát
Để tinh tú xúm lại ngủ
Trên miền tóc không chải
Anh gỡ chiếc mặt nạ của cuộc sống
Chụm hai tay uống cạn nguồn lệ
Suồng sã trên ngực em
Khiến những vì sao hốt hoảng buông mình lã chã.
NỤ CƯỜI
Lũ bồ câu lười héo mái nhà đội tuyết
Chúng sẽ chết trước khi nắng về
Trong vườn Luxembourg jardin des Plantes giữa boulevard Saint Michel
Trên tháp chuông trên ống khói
Vùng nhiệt đới bên kia trùng dương sa mạc bão cát lòng vực thâm u
Người ta yêu nhau chậm chạp chuyến xe mỏi
Rồi quên hết sau đó
Khoảng ngực trần của em trời mùa đông
Anh yêu em vô ngần lúc chập tối
Muốn nói vạn lời cho sao hôm mọc
Lúa vàng chờ lưỡi hái
Tử thần chờ anh nhà cửa lầm lì
Sao hôm sau áng mây ám thần trí anh kiệt quệ
Anh sợ nằm trong căn phòng đơn đêm ngủ không được
Ra đón em ngoài gió bấc tuyết rơi
Chuyến tàu bị nạn ngoài biên giới
Anh thầm hỏi ga nào có em
Nụ cười ánh đèn khuya khoắt
Người ta còn có thể yêu nhau nữa không
Khi hồn đêm không nhấc nổi nụ cười
Lũ bồ câu trên mái nhà
Đêm nay chúng gắn liền tuyết giá
Chết sung sướng địa phận thân yêu
Rạng ngày những bà lão mủi lòng cho
Con vật trông thấy thường ngày nơi khung cửa
Ai biết anh sáng hôm sau
Khoảng ngực trần của em gió bấc
Anh yêu em vô ngần dù đêm nay em đã quên anh
Anh còn đủ một giây hôn em ngủ ngon
Dù cạn thuốc quẹt lửa hết xăng
Anh còn đủ một giây đốt nụ cười
Thốt gọi tên người yêu dấu lần cuối
Rồi quay lui về thần chết anh.
Nh. Tay Ngàn
Các tác phẩm đã đăng trên tạp chí Văn số 41, 46 và 58