Đêm dài & Hãy nhìn xuống chân – Ban Phượng Hoàng

Mây Ngàn đã từng giới thiệu ban Phượng Hoàng – ban nhạc trẻ lừng danh của Saigon một thuở trong kỳ trước. Hôm nay, xin tiếp nối gửi đến quý vị và các bạn hai sáng tác ít được nhắc đến hơn của họ, một của Lê Hựu Hà, một của Nguyễn Trung Cang. Hai bản nhạc, đều theo thể điệu Slow rock, đều nói lên tiếng nói chung của một thế hệ Việt Nam điêu tàn. Nhưng nét riêng trong suy nghĩ sáng tác và trong cá tính của hai người nhạc sĩ vẫn thể hiện đầy đủ trong mỗi tác phẩm. Lê Hựu Hà trăn trở nhưng tin tưởng, còn Nguyễn Trung Cang lại quá bi quan. Mời quý vị và các bạn nhấn vào đường link để nghe nhạc, do Elvis Phương trình bầy.

Hãy nhìn xuống chân – Lê Hựu Hà

Hãy nhìn xuống chân biết bao nhiêu người khốn cùng
Sống đời tối tăm như loài giun
Hãy nhìn xuống chân biết bao nhiêu người ngã gục
Chết để chúng ta thêm lợi danh

Hãy nhìn xuống chân dế giun đang cười con người
Miếng mồi đính chung mãi giành nhau
Hãy nhìn xuống chân để thấy thua loài côn trùng
Suốt đời chẳng bon chen nhọc thân

Hãy nhìn xuống chân những gông xiềng từ muôn kiếp
Hãy nhìn xuống chân thấy ước mơ đang chết dần
Sao còn giết nhau vẫn giết nhau không hối tiếc
Sao còn mải mê mải mê chia chác bạc tiền

Hãy nhìn xuống đây để thấy thương người thua mình
Vẫn gượng sống vui trong niềm tin
Hãy nhìn xuống chân để lắng nghe nỗi bất bình
Muốn gào thét nhưng phải lặng thinh

Hãy đừng ngẩng lên để thấy bao điều thấp hèn
Bao điều chua cay và đáng ghét
Hãy đừng ngẩng lên để mua thêm sự chán chường
Hãy đừng ngẩng lên để còn thương

Hãy nhìn xuống chân để thấy ta là cát bụi
Cát bụi sẽ tan theo thời gian
Hãy đừng tiếc thương nếu ta tin còn linh hồn
Xá gì xác thân tạm bợ đây

Hãy nhìn xuống chân để thấy ta là vô nghĩa
Sống rồi chết đi không nguồn cơn
Nếu còn kiếp sau ước ao không là giống người
Suốt đời lấy hơn thua làm vui

Hãy nhìn xuống chân những gông xiềng từ muôn kiếp
Hãy nhìn xuống chân thấy ước mơ đang chết dần
Sao còn giết nhau, vẫn giết nhau không hối tiếc
Sao còn mải mê, mải mê chia chác bạc tiền

Hãy nhìn xuống chân kiếp nhân sinh một nấm mồ
Tiếc gì chút hư danh người ơi
Hãy nhìn xuống chân nấm đất kia đợi phiên mình
Hãy nhìn để nghe đời buồn tênh

Hãy nhìn xuống chân để quên đi phận thân mình
Sinh nhầm quê hương nhầm thế kỷ
Hãy nhìn xuống chân để xót xa cho kiếp người
Sống chờ chết như mong niềm vui

Sống chờ chết như mong niềm vui

Đêm dài – Nguyễn Trung Cang

Sao ta vẫn cô đơn
Sao ta vẫn cô đơn
Khi em kề gần

Sao ta mãi lang thang
Sao ta mãi đi hoang
Khi em chờ ta

Trong khu phố se sua 
Trong khu phố chen đua
Sao ta thấy hoang vu
Cũng như sa mạc thôi

Khi chân thấp chân cao
Trong khu phố lao xao
Đêm lung linh đèn màu

Trong hơi khói cay cay
Trong giây phút say say
Ta quên đi ngày mai

Ngày lê thê không u mê
Đôi tay trắng với bao nhọc nhằn
Chờ đêm qua
Đêm không qua
Đêm u tối 
Chỉ thêm ưu phiền
Chỉ u sầu thôi
Bão giông ơi

Sao ta vẫn không vui
Sao ta vẫn không tươi
Khi em mỉm cười

Sao ta mãi bôn ba
Sao ta mãi bê tha
Nghêu ngao mình ta

Ta không muốn không mong
Ta đi đến hư không
Xa đi những ganh đua
Ta không mộng làm vua

Khi chân thấp chân cao
Trong khu phố lao xao
Đêm lung linh đèn màu

Trong hơi khói cay cay
Trong giây phút say say
Ta quên đi ngày mai

Ngày lê thê không u mê
Đôi tay trắng với bao nhọc nhằn
Chờ đêm qua
Đêm không qua
Đêm u tối 
Chỉ thêm ưu phiền
Chỉ u sầu thôi
Bão giông ơi

Ngày lê thê không u mê
Đôi tay trắng với bao nhọc nhằn
Chờ đêm qua
Đêm không qua
Đêm u tối 
Chỉ thêm ưu phiền
Bóng đêm triền miên
Sao đêm vẫn không qua
Sao đêm vẫn không qua
Đêm như đời ta